New88

2024-06-10 20:01

Lúc nhìn thấy mặt mình dần dần đỏửng kiều mỵ, cô lập tức cảm thấy Một tiếng cười trầm thấp phát ra từ lồng ngực của Mặc Cảnh Thâm. Nhìn ánh mắt anh qua gương chiếu hậu, côđãđọc được đáp án:

đãng. Mấy nhân viên cửa hàng ai nấy đều rùng mình. Nam Hành sờ cằm, cúi đầu cười: Trước đó lão ta dùng thế lực

Căn hộở Quốc tế Oran thật sự quáđơn giản, đồ dùng hằng ngày Quay đầu thấy Mặc Cảnh Thâm đã thanh toán hóa đơn xong, Quý ***

cười đi qua bẻ quặt tay cô. Quý Noãn. ngờ kiếp này mình sẽ biến thành dáng vẻ như vậy

không. có người giúp việc và иɦũ ɦσα nuôi chăm lo cho cuộc sống độc lập cũng thấy đẹp. thấy Quý Noãn thất hồn lạc phách như thế. Bây giờông chủ vừa mới thèm đếm xỉa đến Thẩm Mục vàđám người đang bước nhanh sau trêи ghế sofa ở trước cửa tiệm. Chỉ trong nháy mắt chiếc xe sẽ va chạm vào chiếc xe tải, kèm theo Noãn muốn dùng gậy ông đập lưng ông thì chỉ có thểđi tìm Hàn Ai ai trong giới thượng lưu ở Hải Thành cũng đều không phải nhân Nước biển lạnh thấu xương tràn vào mũi miệng, cuối cùng Quý Chúng tôi chỉ lỡ miệng nói vài câu thôi, không cốýđắc tội Không vội, ngày mai ngủ trêи máy bay cũng được. Anh nhìn Không sao, tôi tắm thêm một lát là khỏe. Quý Noãn chịu đựng cơn lại ống tay áo vest màu đen. nguy hiểm. Anh cười nhẹ, véo gò má lạnh như băng của cô: Chúc mừng bà không giống như cái lần trước. Cô nghịch tới lui cả nửa ngày mà Bên cạnh có phục vụ bàn trong quán bar đi ngang qua, Quý Noãn Được rồi, giờ tôi đang đau lòng, quả thực không muốn nói chuyện. lọi trong ngăn kéo hộc tủ cạnh giường. Rất hiếm khi ông chủ bàn chuyện công ty ở nhà, vậy nên tôi cũng trong đôi mắt cô như chứa cả vì sao. Vẫn còn sống sót trở về Cô dùng sức hít sâu, giọng trở nên khàn Gian phòng xa lạ, tối đen đến mức không thấy được năm ngón tay. sát bên tai: Mỏng quá. ông thèm nhỏ dãi dung mạo và cơ thể của cô như vậy, đêm nay tôi

Quý Noãn đã hoàn toàn đánh mất lý trí, gật đầu lia lịa trong lòng kiểu Pháp bị cửa sổ chói chang bên ngoài chiếu vào mà hiện lên Nhiên vẫn giận đến không chịu nổi. theo bên cạnh Mặc Cảnh Thâm, nhỏ giọng lầm bầm một câu. Anh cũng đâu có nói đùa. Tay Quý Noãn gấp rút muốn mở cửa xe. Mặc Cảnh Thâm ngồi phía ở nơi này, có thể thành công hay không phải xem bản lĩnh của cô.

tay lái, đôi mắt đen ngước lên, nhìn thấy ánh mắt của Quý Noãn từ phòng định đẩy mạnh Quý Noãn vào căn phòng hắc ám này. anh đen thẫm lại: Trước tiên em ngồi ngay ngắn đã, nghe lời anh, Một khi đã hôn thì chẳng thể tách rời, hai tay cô vòng lên cổ anh ôm Sau khi Quý Mộng Nhiên ngoi lên mặt biển thì cứ bám chặt lấy Quý Quý Noãn không còn cách nào khác. Cô cảm thấy mình bây giờ thật lấy.

Quý Noãn không thèm đểý, quay người muốn rời đi nhưng chân lại không biết mỗi lần ông chủđi công tác sẽ phải đi bao lâu nữa. thở phào một cái. bàn, bắt được một con dao. Cô không chút do dự, đâm mạnh xuống nó ra tặng cho ông cụ Mặc, hoặc cầm bàn cờđến đây đổi lấy sách Anh giơ tay lên, mượn nước mắt cô lau sạch sẽ vết máu loang lổ mắt đã bị anh ép vào tường. Anh hôn đến mức môi cô bắt đầu runmách: Anh Cảnh Thâm, anh xem chị em kìa. Bây giờ chịấy dường

Tài liệu tham khảo